Cô rên khẽ thôi không các bạn nghe thấy bây giờ. Cô đi đôi giày cao gót màu da. Tôi nói: Anh đi làm muộn mà mặc đồ như thế đấy. Xiaoru nói: Còn có một chiếc áo khoác. Sau khi xỏ giày vào, anh ấy lấy một chiếc áo khoác ngắn màu đen và mặc vào. Tôi nhìn Tiểu Như nói: Được rồi! Vậy xin hãy chú ý đến sự an toàn của bản thân. Dù đã quen nhưng tôi vẫn nói năng. Sau đó anh ấy nói: Nếu bên ngoài trời mưa, hãy đợi và bắt taxi. Nếu cậu bị ướt, cậu sẽ bị cảm lạnh. Được rồi em yêu, đi ngủ nhanh và mang bữa sáng lên nhé. Sau đó Tiểu Như rời đi. Khi Tiểu Như đang lên taxi, cô nhìn vào gương chiếu hậu và thấy tài xế đang nhìn cô qua gương. Xiaoru mỉm cười với tài xế. Khi Xiaoru xuống xe ở cửa hàng chăm sóc da, cô đưa tấm danh thiếp có số 66 cho tài xế. Hôm nay trời mưa nên có ít khách hàng hơn. Xiaoru đang đổ nước vào quán trà. Đúng lúc đó, Anh Chu tình cờ nhìn thấy Tiểu Như cúi xuống sau chăn của Tiểu Như, một tay vòng qua eo cô, tay kia chạm vào mông Tiểu Như. Xiaoru cũng đã hơn một lần có quan hệ tình cảm với Anh Zhu. Xiaoru nói: Anh Zhu, đừng bất cẩn. Các đồng nghiệp khác sẽ nghĩ gì khi thấy anh ấy cười khúc khích? Anh Chu nói: Mọi người sẽ không nghĩ tới vì họ đã biết rồi. Anh nói đùa. Xiaoru nói: Anh lại ngốc nữa, đừng làm vậy. Hôm nay ít khách nên nghỉ ngơi một chút đi. Anh Zhu nói: Ồ, người công nhân nào sẽ nói với ông chủ rằng lười biếng khi có ít khách hàng cũng không sao.

Cô rên khẽ thôi không các bạn nghe thấy bây giờ

Cô rên khẽ thôi không các bạn nghe thấy bây giờ